top of page

TOI ĐI THI HOA HẬU


TOI ĐI THI HOA HẬU

LỆ HỒNG

Gia đình tôi qua Mỹ cuối tháng 10 năm 1990, lúc đó trời mùa đông thật lạnh lẽo, nhưng gia đình tôi vẫn thấy sung sướng và ấm áp vì đã rời bỏ được cảnh nghèo khổ ở Việt Nam.

Chúng tôi mừng là mình đã đến được Thiên đường ( như phần đông mọi người ở VN hay mơ như thế ), tức là được sống một cuộc sống sung túc và tự do thoải mái ở Mỹ quốc.

Năm đó, tôi vừa tròn 49 cái xuân xanh, cái tuổi mà ở VN coi như là đã lão hóa mất rồi, nhưng ở Mỹ với cái tuổi này lại coi như còn trẻ, bằng chứng là tôi đã apply các hảng điện tử đều nhận tôi vô làm. Tôi đi “cày” ở đây suốt gần 20 năm, cho đến khi tôi 67 tuổi mới xin nghỉ hưu. Sở dĩ tôi làm được đến tuổi này vì tôi có một sức khỏe rất tốt, đó là nhờ ăn uống có nhiều chất bổ dưỡng, nên tuy tuổi đã cao, nhưng nhìn tôi ai cũng khen tôi còn trẻ ( chỉ khoảng 55 tuổi thôi), chả bù khi ở VN, tôi mới 41 tuổi mà đi không muốn nổi, ốm như cây que tăm vì phải lo chạy ngược chạy xuôi mua bán để nuôi chồng trong tù suốt gần 9 năm ( mà Việt cộng gọi là đi cải tạo) và 6 đứa con còn thơ dại. Khiến tôi nhớ lại hai câu thơ của thi sĩ Tú Xương trong bài thơ “ Thương Vợ”:

“ Quanh năm buôn bán ở mom sông

Nuôi nấng năm con với một chồng “

Còn tôi cũng giống như con cò, phải lặn lội tùm lum, mới nuôi nổi sáu con với một chồng. Nay thì khỏe rồi, chỉ lo đi làm và hưởng thụ những gì ở đất Mỹ ban bố cho mình.

Bất ngờ trước Tết khoảng một tháng có tin thi Hoa Hậu ở Dallas, Texas này. Tôi nghe nhưng không chủ tâm mấy. Ai dè các bạn của chồng tôi trong Hội Thủ Đức và các bạn bè thân thương xung quanh khuyến khích tôi đi thi, ( duy chỉ có chồng tôi lại No way) vì họ nghĩ dù tôi tuổi đã cao nhưng không đến nỗi tệ, cũng còn vóc dáng và còn trẻ so với tuổi. Nghe thế tôi cũng hơi an tâm và với bản tính ham vui nên tôi ghi tên thi đại.

Lúc đến ghi tên thi ở nhà hàng “ Lộc Hỷ”, tôi gặp cô ca sĩ Khả Tú ( người đứng ra tổ chức show Hoa Hậu này)

Tôi hỏi thể lệ cuộc thi thì được cô cho biết như sau:

Cuộc thi này chia làm hai phần:

- Phần thứ nhất: “ Hoa Hậu Áo Dài” tuổi từ 19 đến 29 ( Còn độc thân)

-Phần thứ hai :” Hoa Hậu Phu Nhân” tuổi từ 30 đến vô thời hạn tuổi ( đã có gia đình).

Lúc đó tôi mới hay có một chị ở Hội Cao Niên 62 tuổi cũng ghi tên thi nữa, té ra cũng là bạn ở cao niên cả, tôi mừng lắm vì đã có đồng minh rồi, nên có rớt cũng chẳng sao vì mình là người lớn tuổi nhất mà.

Chỉ còn hai tuần lễ nữa là đến ngày thi, ban tổ chức kêu mọi người đã ghi tên, thì mỗi buổi chiều phải đến đây tập dượt từ 7:00PM đến 9:00 PM để đi đứng cho đúng cách và nhịp nhàng “ăn rơ” với nhau. Trong đó gồm tất cả 28 thí sinh cho hai phần thi, 15 thí sinh “Hoa Hậu Áo Dài” và 13 thí sinh “Hoa Hậu Phu Nhân” .

Khi đến tập tôi mới phát giác ra, ngoài các cháu thi “ Hoa Hậu Áo Dài” trẻ đẹp thì khỏi nói, đằng này thi “Hoa Hậu Phu Nhân” lại cũng có các cháu trẻ đẹp nữa, duy nhất chỉ có 4 người lớn tuổi, gồm một chị trên 50 tuổi, hai chị ngoài 60 và tôi 72 tuổi thôi.

Tôi lo ngại quá! Làm sao mà vượt qua được các cô này, mặc dù mình cũng khá trẻ ( so với tuổi 72 của mình) và thân hình tương đối cũng coi được được. Thôi lỡ phóng lao phải theo lao, có vài người cho rằng tôi thì “liều” vì quan niệm của họ là phải “ trẻ- đẹp” và phải chuẩn bị trước mấy tháng để đi sửa sắc đẹp và diet cho thân mình gọn gàng và sắm áo quần cho thật đẹp mới đi thi.vv...vv...vv

Còn tôi cũng hơi ẩu tả, chẳng chuẩn bị gì cả mà dám ghi tên đi thi, nếu nói “liều” thì không đúng mà phải nói là tôi “ can đảm” vì với số tuổi như tôi, có ai dám đi thi đâu?

Lật đật cũng đến ngày thi, tôi lăng xăng lo sắm quần áo và mua một số nữ trang ( giả)để đeo khi lên sân khấu trình diễn. May thay tôi có một người bạn ( nhỏ tuổi hơn tôi), tên là Xuân, chị ấy rất tốt và rất tận tình với tôi, chị ấy chở tôi đi mua sắm nữ trang vì chị nói chỗ này bán đồ nữ trang đẹp lắm! Rủi thay hôm ấy sửa đường, làm chị phải chạy lạc mất hai tiếng đồng hồ mới tới chỗ bán nữ trang đó. Thật là tội nghiệp cho chị, nhưng bù lại, những món nữ trang đó đã làm tôi nổi bật trên sân khấu. Đến ngày đi thi tôi may mắn có thêm hai người bạn tốt nữa, đó là cô bạn trẻ đẹp Hoàng Lan và một chị bạn tên Nga

( cũng suýt soát với tuổi tôi. Hai người này đã giúp đỡ tôi ( Tôi và người bạn cùng đi thi chung) thay đổi xiêm y mỗi khi trình diễn xong. Tôi tính ra phải thay đổi trong bốn lần, mà nếu không có ai help thì một mình, mình không tài nào thay kịp, bởi lần đầu tiên ra trình diễn là phải mặc áo dạ hội trước, rồi sau đó mới thay đổi áo dài liên tiếp. Trước tiên là thi sơ kết, mỗi thí sinh bốc một cái thăm có câu hỏi trong đó và trả lời cho ban giám khảo. Ban giám khảo gồm có 5 người, 3 người đàn bà và 2 người đàn ông ( Từ Cali qua mà tôi không biết tên ). Đến phiên tôi, tôi bốc thăm nhằm câu:

“ Chị tưởng tượng ra sao nếu thế giới này không có phụ nữ ?”

Tôi mới trả lời như thế này:

- Nếu thế giới này không có phụ nữ thì đàn ông sẽ không còn vui thú và sẽ chết dần chết mòn.

Tôi chợt lóe lên hai câu thơ:

“ Nếu thế giới này không có đàn bà

Trần gian hoang vắng, khứa già chạy rong.”

Hoặc:

“ Nếu thế giới này không có đàn bà

Đàn ông ôm mặt khóc òa vì điên.”

Nhưng tôi không dám đọc ra sợ ban giám khảo cho là hài quá rồi đánh rớt, nên tôi im luôn, nhưng rồi tôi cũng được mọi người vỗ tay tán thưởng với câu trả lời trên. Và sau khi tất cả các thí sinh đều có câu trả lời rồi, ban giám khảo bắt đầu chấm điểm.

Không bút nào tả xiết cảnh hồi họp trong khi chờ đợi ban giám khảo tuyên bố kết quả. Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, tôi may mắn được vào chung kết với hai giải:

Thứ nhất “ Hoa Hậu Hoàng Kim” ( cho người lớn tuổi)

Thứ hai :” Giải Á Hậu Phu Nhân”

Tôi rất xúc động và không ngờ với tuổi 72 này mà còn thanh sắc để đạt được hai giải trên. Thật là hạnh phúc cho tôi. Tôi cũng xin cám ơn Thượng Đế và cha mẹ đã tạo cho mình một hình hài xinh đẹp cho đến ngày hôm nay dù đã trải qua không biết bao nhiêu cuộc thăng trầm trên thế giới này !

Cuối cùng tôi cũng xin cám ơn ban giám khảo đã rất công minh khi chấm điểm cho tất cả thí sinh ngày hôm đó, cũng như cám ơn cô ca sĩ Khả Tú, chú Dũng, cậu Henry. Cả ba người này đều đã tốn rất nhiều công sức để tổ chức cuộc thi hoa hậu này.

Cuộc thi hôm đó kéo dài từ 9:00 PM đến 1:00 AM. Trong cuộc thi có xen kẽ ca nhạc và hài kịch do các ca sĩ từ Cali qua, hôm đó còn có Bé Mập, trong Ban Vân Sơn, đóng vai hài nữa. Mọi người đến xem chật cả hội trường trong Walnut Street Mall. Những người đến sau không có chỗ ngồi, đành phải đứng xem, nhưng ai nấy cũng đều vui vẻ và thỏa mãn vì đây là lần đầu tiên ở Dallas mới có một cuộc thi Hoa Hậu này. Mặc dù rất vất vất vả và tốn kém, nhưng ban tổ chức rất lấy làm hài lòng vì đã thành công trong lần đầu tiên ở Dallas này.

Năm cũ đã qua, năm mới lại đến, Lệ Hồng xin cầu chức ban giám khảo và ban điều hành, cũng như ông bà chủ nhà hàng Lộc- Hỷ hưởng một mùa xuân vui tươi và luôn thắng lợi trong mọi lãnh vực. Riêng chúc cô Khả Tú trẻ đẹp mãi và luôn luôn có sức khỏe dồi dào để tiếp tục duy trì cái đẹp của phụ nữ ở khắp các tiểu bang Hoa Kỳ.

Một lần nữa, Lê Hồng xin cám ơn tất cả mọi người.

Dallas ngày 15 tháng 3 năm 2013.

PHAN LỆ HỒNG


Check back soon
Once posts are published, you’ll see them here.
Featured Posts
Recent Posts
Archive
Follow Us
No tags yet.
Search By Tags
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page